Có lần nhà văn Moritj Saphir (1795-1858) là nhà văn hài hước nổi tiếng người Đức. Một lần cãi nhau với một nhà thơ. Ông này vốn ghét nhà văn đã nói:
- Thưa ngài Saphir, ngài viết chỉ vì tiền. Còn tôi viết vì danh dự!
- Mỗi chúng ta viết chính vì cái chúng ta thiếu! Ông từ tốn đáp.
Thành phố X cho điều tra để biết ai làm chủ trong các ngôi nhà. Nhân viên thống kê đi suốt lượt 100 gia đình. trên những phiếu điều tra thu hồi được ths có 90 phiếu ở cột gia trưởng điền tên người vợ và 9 phiếu cột gia trưởng điền tên người chồng nhưng bên cạnh chú thích "Vợ tôi không đồng ý". Chỉ có mỗi một phiếu cột gia trưởng điền tên chồng mà không ghi thêm gì.
Ban tổ chức bèn quyết định tặng một phần thưởng cho anh chồng đặc biệt này. đến ngày lĩnh thưởng, người chồng dắt tay vợ đến dự, trên khán đài đã sắp xếp ba phần quà tự chọn. Người chồng gia trưởng nhìn một lúc rồi do dự hỏi vợ: "em yêu, em bảo anh nên lấy phần nào?"
Một ông hói đến quầy dược phẩm hỏi người bán
hàng:
- Xin hỏi, loại thuốc mọc tóc của ông có hiệu quả
không?
- Hẳn chứ lị, ông xem tôi dùng chiếc bút chì này
để chấm thuốc, thế mà sau vài hôm trông nó đã như cái bàn chải đánh
răng!
Bọn em xin chịu "nếm mùi"
vậy
Xe buýt của một đoàn nghệ thuật bị một tên cướp chặn lại, thấy xe
chở toàn các thiếu nữ trẻ đẹp, hắn huơ dao quát to:
- Bỏ hết tiền bạc và đồ trang sức ra! Đứa nào
giấu giếm hoặc chống cự tao sẽ cho nếm mùi hiếp dâm tàn bạo!
Im lặng bao trùm, một cô dáng vẻ chức sắc trong
đoàn tiến đến trao cho tên cướp tờ danh sách các cô gái trên xe và
nói:
- Thưa anh, bọn em chả tiếc gì đâu, nhưng đồ
trang sức và tiền bạc lại không có. Nếu anh định bắt bọn em
"nếm mùi" gì đó thì hãy gọi tên chúng em lần lượt theo
danh sách này.
***
Bỏ mảnh nào?
Trên bãi biển, một cảnh sát tiến đến bên một cô
gái trẻ mặc bộ đồ bikini và nói:
- Thưa cô, ở đây có quy định chỉ được mặc những
bộ đồ tắm một mảnh.
- Vậy theo ông, tôi phải bỏ mảnh nào?
Thầy giáo đến nhà phụ huynh trao đổi về việc em nọ cứ hay chửi thề trong lớp. Ông bố nhẫn nại ngồi nghe sau đó cũng sôi nổi góp lời: "Thầy nói thật chí phải. Đ.M.! Tôi thấy thằng bé con nhà tôi dạo gần đây thích chửi thề quá. Thầy đừng để bụng nhé, không phải trong trường thôi mà ở nhà nói chuyện với tôi nó cũng chửi luôn miệng. Đ. M.! Tôi bực lắm, chẳng biết nó học đâu ra cái thói đểu đó!"
"Cháy! Cháy!" Có tiếng kêu hốt hoảng trong điện thoại.
"Æ ở đâu?" Người đội viên cứu hỏa hỏi vội.
"Æ ở nhà tôi".
"Tôi hỏi địa điểm cháy ở đâu?"
"Trong bếp".
"Biết rồi! Nhưng chúng tôi làm cách nào đến được nhà anh chứ?"
"Thế các ông không có xe cứu hỏa sao?"
Để nhấn mạnh vào tầm quan trọng của khoa sản nên trên vách tường của bệnh viện phụ sản có dán khẩu hiệu: "Năm phút đầu tiên của cuộc sống hết sức quan trọng"
Thế là có kẻ bèn thêm vào câu sau: "Năm phút cuối của cuộc đời cũng thế".
Hai bà Do Thái lâu ngày gặp nhau. Một bà reo lên:
- Ôi, chị Abôram, trăm năm nay tôi không nhìn thấy chị. Chúng ta vào khách sạn đi. tôi sẽ gọi một xô trứng cá, một bình rượu vang. Chị nghĩ thế nào?
- Xin vui lòng, chị mời thì tôi đi!
- Không, không. Tôi không mời kiểu thế đâu!
Cô gái sắp về nhà chồng sụt sịt khóc, hỏi chị
dâu:
- Ai bày ra cái trò con gái phải lấy chồng thế
này?
- Chu Công.
Thế là cô ả cứ nhè Chu Công mà chửi. Sáng hôm
sau, về lại mặt, cô nường bẽn lẽn hỏi chị dâu:
- Nhà Chu Công ở đâu?
- Em tìm ông ta làm gì?
- Biếu ông ấy một hũ rượu ngon.
Một hôm thầy giáo giảng bài cho học sinh về sự tuần hoàn của máu. Để làm cho chủ đề bài giảng rõ thêm, thầy giáo nói:
- Bây giờ các em nhìn đây, nếu tôi đứng bằng đầu, thì máu sẽ dồn xuống đầu tôi và mặt tôi sẽ đỏ bừng lên.
Các em học sinh đều đồng ý như vậy. Thầy giáo lại tiếp tục:
- Bây giờ, cái điều mà thầy muốn biết là ở chỗ, làm sao thầy đứng mà máu lại không chảy vào chân của thầy được?.
Tất cả các học sinh ngồi im trong giây lát, rồi một học sinh giơ tay nói:
- Thưa thầy vì chân của thầy không trống rỗng!.
1|1|1|193